Từ tầm nhìn của người công bình -5 

Abu Ya’qub Ishaq bin Badran al-Faqih nói với chúng tôi tại Makkah, về thẩm quyền của Ibrahim bin Al-Arar, về thẩm quyền của Ibn Abi Al-Dunya, về thẩm quyền của Muhammad bin Al-Hussein, về thẩm quyền của Saeed bin Khalid bin Zaid Al-Ansari, về thẩm quyền của một người đàn ông đến từ Basra, người đến viếng mộ, anh ta nói : Một ngày nọ, tôi đi dự một ngôi mộ, và đặt đầu tôi gần anh ta, sau đó hai người phụ nữ đến với tôi trong giấc ngủ của tôi, và một trong số họ nói : Hỡi Abdullah, Chúa cầu xin ngài đừng làm chúng tôi phân tâm khỏi người phụ nữ này và đừng để chúng tôi tiếp cận với cô ấy . Anh ta nói, tôi hoảng hốt tỉnh dậy, thì thấy đám tang của một người phụ nữ, tôi nói ngôi mộ nằm sau lưng bạn, nên tôi cho họ đến ngôi mộ đó . Khi trời đã về đêm, kìa, hai người phụ nữ đang ở trong giấc mơ của tôi, một người trong số họ nói : Xin Chúa ban thưởng cho chúng tôi, vì các bạn đã xa chúng tôi một thời gian dài . Tôi nói : Bạn của bạn có chuyện gì vậy? Đừng nói chuyện với tôi khi bạn nói chuyện với tôi. Bà nói : Người chết không để lại di chúc này, quyền của người chết không di chúc không được nói cho đến Ngày Phục sinh .